Có thể bạn sẽ thắc mắc tại sao một đường cong gamma tiêu chuẩn lại là gamma 2.2. Lý do chính tồn tại mối quan hệ giữa độ chói đầu ra (output luminance) và điện áp đầu vào hoặc giá trị kỹ thuật số là do hệ thống thị giác không hoạt động một cách tuyến tính. Hãy xem Hình 2. Ở hàng dưới cùng, linear intensity, tạm dịch là cường độ tuyến tính, biểu thị sự gia tăng cường độ từ đen sang trắng theo kiểu tuyến tính. Ở hàng trên cùng, visual encoding, tam dịch là mã hóa hình ảnh biểu thị cường độ tăng từ màu đen sang màu trắng theo quy luật hàm số. Xin lưu ý rằng giữa 0.0 và 0.1 có một khoảng cách thị giác lớn về cường độ tuyến tính trong khi nó ít rõ ràng hơn nhiều giữa 0.0 và 0.1 trong mã hóa hình ảnh. Và từ 0.9 đến 1.0 ở cường độ tuyến tính, sự khác biệt là không thể cảm nhận được, trong khi nó có thể cảm nhận được trong mã hóa hình ảnh. Nhìn vào màu xám tổng thể trong hàng mã hóa hình ảnh, sự khác biệt có thể nhận thấy giữa mỗi mảng màu xám gần như giống hệt nhau. Hiện tượng này cũng được tìm thấy trong nghiên cứu của Ebner và Fairchild vào năm 1998, trong đó họ sử dụng số mũ 0.43 để chuyển đổi cường độ tuyến tính thành độ đậm nhạt cho các điểm trung tính nhằm tối ưu mã hóa cảm nhận của màu xám. Và số mũ của 0.43 xấp xỉ 2.33 và khá gần với gamma 2.2. Do đó, giá trị gamma 2.2 đã trở thành tiêu chuẩn vàng của màn hình kỹ thuật số để hiệu chuẩn thích hợp, đặc biệt là với các loại màn hình chuyên dụng như màn hình đồ họa hay màn hình chỉnh sửa ảnh.